Vietjet Air mời người mẫu chụp bikini: Ngọc Trinh bình thản ‘đá’ lại dư luận

Như đã đưa tin từ trước, mới đây, để thu hút hành khách đến với những chuyến bay của Vietjet Air, hãng hàng không này đã mời Ngọc Trinh và một số người mẫu nổi tiếng của Venus chụp ảnh gợi cảm.

Theo những hình ảnh mới nhất được tiết lộ, 12 người mẫu của công ty người mẫu Venus diện bikini gợi cảm và tạo dáng liên tục trên sân bay, trên cầu thang và thậm chí cả trong khoang hành khách của máy bay.

Ngay khi những hình ảnh trên được tiết lộ, khách hàng đã phản ứng khá dữ dội. Nhiều ý kiến cho rằng, mời dàn mẫu là hình ảnh quảng cáo với những bộ bikini hở hang như thế này, Vietjet Air đang ngày càng hạ thấp đẳng cấp của mình. Thậm chí, nhiều ý kiến còn bức xúc hơn coi hành động quảng cáo này là “rẻ tiền”







  Vietjet Air mời người mẫu chụp bikini gây bão dư luận



Trước những phản ứng trái chiều của dư luận, Ngọc Trinh tỏ ra khá bình thản đáp trả. Trả lời báo Thanh Niên, Ngọc Trinh cho biết: “Đụng tới Ngọc Trinh, người ta thuê Ngọc Trinh quảng cáo là đã biết phải sexy, khoe ngực, khoe mông rồi. Muốn kín đáo thì xin mời hoa hậu. Các quảng cáo thuê tôi chưa bao giờ kêu mặc kín đáo hết, vì kín đáo không phải là Ngọc Trinh”.

Ngọc Trinh khẳng định thêm: “Không có gì gọi là sexy quá mức cả vì nude tôi đã chụp rồi, chụp bikini có là cái gì đâu”. Cô cũng khẳng định không xấu hổ gì về những bức hình trên, cô cũng không nhận show riêng, cũng không bao giờ làm cái gì một mình, tất cả đều là lịch trình từ ông bầu Vũ Khắc Tiệp.

Nhiều người đã đòi tẩy chay hãng máy bay này

Trước những phát ngôn của Ngọc Trinh, nhiều cư dân mạng tỏ ra ngán ngẩm. Facebook Minh Phương chia sẻ: “Vấn đề không phải Ngọc Trinh mặc gì, mà là Vietjet Air sử dụng hình ảnh gì để quảng cáo. Cần có quy định rõ về việc sử dụng hình ảnh quảng cáo để không làm mất hình ảnh về hàng không Việt Nam như thế này".

Hụt hẫng với hình ảnh quá táo bạo của hot girl Tâm Tít


Trong chiếc đầm ngủ màu hồng, Tâm Tít khiến nhiều người bất ngờ vì hình ảnh táo bạo, gợi cảm khác hoàn toàn với vẻ trong sáng trước đó.

Với gương mặt ưa nhìn cùng nụ cười tươi tắn, rạng ngời, Tâm Tít được biết đến như 1 trong số những hot girl theo đuổi hình ảnh ngoan hiền, trong sáng.

Sinh năm 1989, Tâm Tít thuộc “lứa” hot girl đời đầu nhưng vẫn còn giữ được độ hot cho tới thời điểm hiện tại.

Tuy nhiên, dạo gần đây, cô nàng vướng phải khá nhiều scandal khiến hình ảnh trong sáng, ngây thơ của cô bị ảnh hưởng không ít. Sau lùm xùm tình – tiền với anh trai Bảo Thy, Tâm Tít ít xuất hiện hơn, cô cũng không ồn ào thanh minh hoặc vui vẻ khoe những dự án mới như trước đây.


Hụt hẫng với hình ảnh quá táo bạo của hot girl Tâm Tít

Mới đây, một hình ảnh đời thường được chính tay cô nàng đăng tải đã trở thành “cơn sốt” cho cộng đồng mạng. Trong chiếc đầm ngủ màu hồng, Tâm Tít khoe vẻ gợi cảm khiến rất nhiều người bất ngờ.

Thậm chí, một số người còn cho rằng “đây không phải Tâm Tít”. Những người khác tỏ ra khá ngạc nhiên trước hình ảnh mới của cô nàng: “Tâm Tít đây sao, thay đổi nhiều quá nhỉ!”

Một vài người lại thể hiện sự tiếc nuối cho hình ảnh trong sáng trước đó của cô.





Song, cũng có không ít người ủng hộ phong cách mới của hot girl sinh năm 1989 bởi “Tầm tuổi này, gợi cảm một chút cũng là chuyện bình thường!”, “Tâm Tít cũng là phụ nữ, cũng có quyền khoe đường cong chứ! Tại sao cứ phải trong sáng mãi?”

Thư gửi cô gái tôi yêu rất nhiều!

Cô gái 22 ... !

Ngày em nhận ra rằng cuộc sống của em một phần luôn có chị, thì lúc đó em đã hình dung ra được một cảnh tượng có vui có buồn theo đúng nghĩa nó vẫn mang. Nó là những chuỗi ngày chờ đợi chị trong những mong nhớ, là những ngày e nhớ chị về những niềm vui, nhớ những ánh mắt buồn hiu, nhớ cả giọt nước mắt chị rơi trên vai em. Đó là viễn cảnh em chọn, em chọn để được sống bên chị, để được thấy chị cười mỗi ngày. Em không còn là một đứa trẻ con tinh nghịch hay lém lĩnh nữa, em đã không có những thứ ấy trong quãng đời tuổi thơ. Em biết chị còn thiếu vắng những điều ấy hơn em.

Anh Mao nói đúng, " phải có thời gian cho mọi thứ qua đi". Em đã hứa sẽ chờ chị cho đến khi chị chấp nhận yêu thương lại một ai đó, cho dù chẳng phải em.

Em luôn muốn hỏi chị, hỏi " Tại sao chị có thể bất chấp hết tất cả để yêu hắn, còn em thì không, con người hi sinh tất cả vì tình yêu mà chẳng bén nghĩ về bản thân lúc trước của chị đâu rồi?". 
Em xin lỗi. Em thật ấu trĩ phải không. Em đã thật ích kỹ khi cố nghĩ rằng chị sẽ quên hắn nhanh thôi, mà em đã gần như chẳng hề nhớ gì đến nổi đau lớn hơn rất nhiều. Em biết chị dằng vặt bản thân mình rất nhiều vì chuyện đó, em biết. Nhưng em đã không nghĩ tới cảm giác của chị. Em xin lỗi.

Khả năng làm mẹ của một người phụ nữ là vô tân, không phải chỉ một sớm một chiều hay chỉ là nguy cơ mà ta bỏ cuộc. Chị biết em sẽ học ngành gì mà phải không? Em sẽ chẳng tiếc vài tiếng mỗi ngày trong thư viện để tiềm hiểu về điều đó. Em sẽ học bằng hết khả năng, em sẽ kiếm thật nhiều tiền, sẽ cho chị làm mẹ lần 2 và lần 3 nữa nếu chị muốn. Và chẳng điều gì có thể ngăn cản em làm việc đó, ngay cả chị.

Chị tuyệt vọng hay thất vọng về bản thân? Hoặc chính chị đang cảm thấy hối hận về những gì mình làm, những suy nghĩ ngốc nghếch chỉ để giữ một tình yêu mờ nhạt từ phía kia. Chị hổi hận? Em biết khi nói thế chị sẽ đau lòng, nhưng chắc em phải nói ra.

"Đã làm sao lại hối hận? Phải chăng hối hận giúp chị lấy lại được thời gian, xoay lại được những điều chị đã làm sai? Không! Tất cả những thứ gói gọn trong 2 chữ "hối hận" chỉ là nước mắt, là những suy nghĩ đáng trách, là những cuốc trò chuyện với bản thân không có bắt đầu nhưng lại kết thúc đắng chát, là những dằng vặt chính mình khiến chị càng tuyệt vọng không lối thoát. Vậy tại sao chị lại chọn cách hối hận."

Chị đã tứng nói với em " còn có những con người còn khổ hơn chính chị em mình", chị đã nghĩ về điều gì khi nói ra điều đó? Mà giờ em thấy hình ảnh của chị chỉ là một cô gái tiều tụy cố tỏ ra mạnh mẻ vui tươi, nhưng, trái tim lại khóc rất nhiều. Chị chỉ biết hạnh hạ suy nghĩ của chính mình, chị không thể chấp nhận cho bản thân được phép yêu ai nữa. Nhưng chị biết chị càng làm thế chị lại càng cho em nếm đi nếm lại từng giọt nước mắt mặn chát không. Chị thật sự ích kỷ vậy sao? Em xin lỗi khi nhắc về mẹ chị, nhưng chị thật sự nghĩ chị cứ như thế liệu mẹ chị sẽ vui sao?


Em muốn chị là con người vui tươi, trẻ trung. Có rất nhiều cách để có con mà. Em biết, em nói thế thì dể lắm nhưng làm thì mới khó. Chị sẽ bỏ đi được những hối hận hay sai lầm tự trách bản thân của chị sẽ rất lâu. Một năm, hai năm ... có thể còn lâu hơn, nhưng em sẽ chờ cho đến khi đó. Em không muốn thấy chị tiều tụy đi từng ngày, em khống muốn chị mất dần đi sức sống.

Hãy sống tiếp, tiếp tục yêu thương, tiếp tục cảm nhận cuộc sống mà mẹ chị đã bỏ dở. Hãy sống thật xứng đáng với mong mỏi của mẹ ở chị, mà mẹ vẫn chưa kịp nhắn nhỏ cho chị.

Em vẫn còn muốn cũng nấu với chị nồi canh dưa leo có cả nấm, em muốn dạy chị nấu canh đu đủ sợi nữa. Em hứa sẽ chờ chị, chờ đến khi đó. Thằng nhóc này sẽ chăm sóc cho chị đến khi chẳng còn có thể thở được nữa.

•♥•♥•♥•♥ ☜ Sự Thật Về Người Yêu Cũ ☞ ♥•♥•♥•♥•♥•

Tất cả những gì mà “người cũ” nhớ về bạn, chỉ là hình ảnh của quá khứ. Khi nhìn bạn ở hiện tại, họ vẫn chỉ nhớ về ngày xưa mà thôi. Đừng nghĩ quá nhiều về chuyện “chắc người ta còn tình cảm với mình”. Họ sẽ nhớ về những kỉ niệm đẹp của cả hai, nhưng để họ “yêu lại từ đầu” thì không thể

· Đừng mong chia tay xong sẽ có thể làm bạn được như bình thường. “Làm bạn xã giao” thì được. Không phải họ sợ “yếu lòng” trước bạn. Chỉ là vì họ ghét sự thay đổi nơi bạn. Có vẻ như bạn cũng đang gắng gượng khi duy trì một “tình bạn vô nghĩa” kiểu này. “Người cũ” đã quen với việc được bạn cư xử như người yêu.

· “Người cũ” luôn ghen tị với người yêu của bạn. Họ có sự so sánh. Họ cảm thấy tủi thân. Họ suy nghĩ nhiều về chuyện ngày xưa. Vì bạn có sự thiên vị trong cách đối xử. Phải chăng trong tình yêu hiện tại, bạn đã “công khai” quá nhiều? 


· Những món quà ngày xưa mà bạn tặng người ta, đừng hi vọng nó còn nguyên vẹn, đầy đủ. “Người cũ” đã xếp xó, thanh lí, hoặc đã mang tặng cho người khác. Khi hai bạn đã chính thức “đường ai nấy đi” thì tất cả những kỉ vật đó đều trở thành chướng ngại, hoặc trở nên vô dụng trong mắt người ta.

· Bạn nghĩ rằng khi cả hai chia tay thì chỉ có mình bạn buồn khổ? Người ấy cũng suy sụp và khủng hoảng như bạn vậy, thậm chí còn từng thử “mở lòng” với rất nhiều người khác, cốt để quên đi trạng thái hiện tại. Nhưng rồi mọi chuyện “chẳng đâu vào đâu cả”.

· Sau khi chia tay, có thể “người cũ” cảm thấy bạn thật xấu xa. Nhưng rồi chỉ cần bạn đăng một status vu vơ, hay nhắc về người ấy, là ngay lập tức họ bị xao động và luôn nghĩ rằng, bạn vẫn còn tình cảm với họ. 

· “Người cũ” hay giả vờ được nhiều người để ý, hoặc giả vờ hạnh phúc cốt để thu hút sự chú ý của bạn. Thậm chí bạn có thể thấy người ấy đẹp hơn sau khi chia tay. Thực tế họ chỉ muốn bạn phải hối hận, chứ không có ý định quay lại.

Cô gái Đà Lạt đẹp đến nao lòng

Nhiếp ảnh gia Bobby Nguyễn có lẽ là người có công đầu tiên trong việc tìm kiếm ra vẻ đẹp của Kim Ngân. Bức ảnh đầu tiên nằm trong bộ ảnh này khi được chia sẻ trên trang mạng xã hội thậm chí đã khiến nhiều người tưởng nhầm nhân vật chính là một cô gái đến từ Trung Quốc. Bởi vẻ đẹp của Kim Ngân mang nét phảng phất của những diễn viên trong phim cổ trang, vừa huyền bí lại ngọt ngào, trong sáng.

Sở hữu làn da trắng mịn màng đặc trưng của con gái Đà Lạt, vùng đất luôn hiền hòa mờ sương. Dưới tay máy của Bobby Nguyễn, Kim Ngân khoe được cả vẻ đẹp hình thể và tâm hồn của mình. Điều thu hút nhất ở gương mặt người đẹp này chính là đôi môi cong đầy dỗi hờn và đôi mắt to long lanh như nước hồ thu...

Cùng ngắm nhìn những hình ảnh tuyệt đẹp của cô gái Đà Lạt này:













Nhiếp ảnh gia Bobby Nguyễn cho biết, dù Kim Ngân chưa quen với việc làm người mẫu ảnh, nhưng cô khá có năng khiếu trong việc tạo hình. Ngay khi nhận lời mời chụp hình của anh, Kim Ngân đã chủ động trong việc chọn đồ và tham gia vào cách phát triển ý tưởng. Nhưng khi được hỏi có tham gia vào showbiz không, cô gái trẻ này khẳng định mình chỉ muốn có một bộ ảnh để lưu lại thời tuổi trẻ chứ hoàn toàn không muốn trở nên nổi tiếng.


Cô gái mà Anh yêu...

Em biết anh yêu cô gái ấy, cô gái lúc nào mắt cũng buồn và bờ môi biết đỏ, cô gái lúc nào cũng cần sự chở che từ phía anh.

Cô gái mà anh yêu, tóc đen và hay mặc váy...

Em khác cô ấy, tóc buộc cao, áo phông rộng và quần jeans bụi bặm. Em không thích mỗi lần anh so sánh, này em xem, mặc váy trông thật là xinh đẹp.

Đi bên đời anh, em như cô em gái nhỏ vui vẻ yêu đời, thỉnh thoảng lại để ý đến một vài chàng trai lạ. Đôi khi, ừ thì thỉnh thoảng đấy, anh cũng dành cho em chút quan tâm đời thường, như một kiểu người anh trai đi xa lâu ngày về thăm em gái. Em đành lén giấu tủi hờn vào những trang nhật ký viết hằng đêm.

Cô gái mà anh yêu không tranh giành tình cảm của anh dành cho em...

Vì anh yêu cô ấy thật lòng, em chẳng dám trách anh đâu. Em chỉ trách mình sao lại ngốc nghếch đến vậy, ngốc nghếch khi tự đặt bản thân vào mối tình đơn phương, mối tình ba người chỉ có mình em biết. Mọi thứ đang chảy trôi mà bỗng nhiên chững lại. Em rơi vào chênh vênh.

Cô gái mà anh yêu, mỏng manh, yếu ớt, và không còn bên anh nữa...

Cuộc tình kết thúc trong sự chán nản của người ở lại. Anh à, đừng nhìn em như một người thay thế, bởi dẫu có mạnh mẽ đến nhường nào, thì đằng sau lớp vỏ bọc, người con gái đều giữ riêng cho mình chút yếu lòng cố hữu. Trái tim em biết rằng nó đang nhìn về phía anh, nhưng lý trí em bắt em phải chọn lựa để rồi quyết định thêm nhiều lần nữa,rằng sẽ phải đi về phía không anh.

Có phải vì em mạnh mẽ quá, nên anh cho rằng mình thừa thãi khi bên em, chẳng phải âu lo về việc ngày hôm nay em cảm thấy thế nào.

Có phải vì em lúc nào cũng cười, nên anh nghĩ mình không cần mang lại niềm vui cho một người luôn hạnh phúc?

Có phải chăng do em diễn đạt vai cô em gái nhỏ, nên anh tin, em sẽ tự mình làm yên vui trái tim bé bỏng luôn đập khẽ khàng nơi ngực trái?

Em đứng lại nhìn chặng đường đã qua, chặng đường mà dành cho anh quá nửa phần tình cảm, dành cho cô gái mà anh đã yêu chút hờn ghen xen lẫn sự khát khao. Em mong mình được anh yêu thương, được anh quan tâm như cách anh vẫn làm với cô gái ấy. Con gái mà, ai chẳng muốn được chở che, nhất là sự chở che từ người mình yêu thương.

Chúng ta luôn ích kỷ trước hạnh phúc. Hạnh phúc cứ nhảy nhót như một thứ sinh vật hiếu động, ở cạnh người này chán rồi lại đến với kẻ khác. Em dẫu có giữ chút hạnh phúc nhỏ nhoi khi bên anh, thì sẽ đánh mất những hạnh phúc lớn lao đang đợi em ở phía trước. Em đi, rời xa anh như cách cô gái ấy đã làm, vì em hiểu, chẳng cô gái nào chấp nhận một tình yêu chắp vá, cũng chẳng có cô gái nào chấp nhận mình mãi là kẻ thế chân. Có bao giờ anh hiểu, em cũng yêu anh nhiều như cô gái ấy, chỉ khác là không thể trao anh…

Đừng lo lắng, vì ta luôn đặc biệt...!

Có bao giờ bạn tự hỏi rằng, tại sao mình lại không phải là một người nổi bật, tại sao mình luôn lọt thỏm giữa tập thể mà người được chú ý đến nhất không phải là mình.

Tôi thì đã từng có đấy!

Từ lúc nhỏ, tôi đã là một học sinh vừa giỏi vừa ngoan. Ba mẹ không có gì phàn nàn về tôi. Thầy cô không có gì để phê bình về tôi. Mọi thứ chỉ có như vậy. Và tôi cũng không thể nào miêu tả về mình hơn như vậy. Nhiều năm sau đó, tôi vẫn giữ được thành tích tốt, chỉ khác là tôi đã bắt đầu nghĩ đến địa vị của mình trong một tập thể lớn hơn. Tôi không giỏi xuất sắc, cũng không phải là dở đến cá biệt, nhưng tôi luôn thắc mắc tại sao mình lại không được chú ý đến nhiều. Trong khi rất nhiều bạn bè của mình trong lễ tổng kết, ngoài phần thưởng học sinh giỏi còn có rất nhiều giải thưởng um sùm khác, còn tôi, cũng đứng cùng hàng với họ mà lại chỉ có một mình một giải, từ năm nay sang năm nọ, vẫn cứ như thế. Tôi muốn trở nên đặc biệt và đặc biệt hơn nữa.

Tôi muốn cũng nhận được những ánh mắt ngưỡng mộ từ mọi người. Tôi cố gắng tham gia nhiều hoạt động hơn, tôi cố gắng đóng góp thật nhiều ý kiến và tỏ ra mình là người có hiểu biết, mong muốn làm được một điều gì đó thật to tát để kéo tất cả những ánh mắt ngưỡng mộ từ mọi người. Nhưng mọi nỗ lực của tôi đều thất bại. Tôi nhận ra rằng, muốn được nổi tiếng không phải chuyện dễ. Đặc biệt là đối với những người luôn bị suy nghĩ "Mình phải trở nên đặc biệt" chi phối. Tôi không có một cá tính nào rõ ràng và nổi trội. Tôi không phải là con bé tính cách hoạt náo biết chọc vui mọi người. Tôi cũng không phải một cô nàng long lanh từ đầu đến chân, hay một người năng động có nhiều tài lẻ, luôn đi đầu trong các hoạt động tập thể. Nói chung, những điều tôi có thể nói về mình cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Một người chỉ biết làm tất cả mọi điều chỉ để được khen là giỏi, là ngoan mà không hề nghĩ rằng bản thân mình thực sự muốn điều gì thì làm sao trở thành một người đặc biệt được.


Cá tính tạo nên sự đặc biệt của mỗi con người. Một người đặc biệt là một người có cá tính riêng, và phải biết sống thật với cá tính của mình. Không ai không có một cá tính riêng, chỉ là có những người không biết phát huy nó.  Mỗi chúng ta sinh ra đã là một cá thể khác biệt, không ai giống ai cả. Vậy thì tại sao chúng ta lại lun so sánh mình với một người nào khác, rồi lại làm mọi điều để được như người đó. Tại sao mình không đẹp bằng cô ấy? Tại sao anh ta lại học giỏi hơn mình? Tại sao cô ấy luôn là tâm điểm trong đám đông còn mình thì không? Những câu hỏi tại sao cứ luôn đeo bám chúng ta, khiến chúng ta mệt  mỏi và nặng nề, sao không vứt hẳn chúng sang một bên, thay vào đó là dành thời gian để nhìn lại bản thân và hoàn thiện chính mình. Mỗi một người đều có một hoàn cảnh riêng, một trí tuệ riêng và một cá tính riêng... Bạn không thể so sánh mình với bất kì ai nếu như một yếu tố nào đó giữa bạn và người đó không giống nhau. Thậm chí nếu không để tâm đến việc đó, thì mọi sự so sánh, từ ban đầu, đã là khập khiễng rồi.

Bởi vì thực chất chẳng có tiêu chí cụ thể nào đặc ra để bạn so sánh mình với người khác. Mà một khi đã muốn so sánh, thì mọi tiêu chí mà bạn đặt ra, đều là khắc nghiệt cả. Tôi vốn đã có một ngoại hình bình thường, lại thêm thấp bé hơn bạn bè cùng trang lứa. Tôi từng rất mặc cảm và lo lắng nhiều về những bất lợi mà chiều cao khiêm tốn mang đến sau này. Tôi cũng từng làm mọi cách để cải thiện chiều cao nhưng vẫn không được. Khi không còn cách nào để biến mình được xinh đẹp hoàn hảo như những cô gái khác, việc duy nhất tôi có thể làm chính là chấp nhận nó. Và rồi tôi phát hiện ra rằng, sẽ thoải mái hơn nhiều khi chúng ta sống đúng với bản thân mình và không ép mình vào một vỏ bọc không hề phù hợp. Thật ra, đặc biệt không phải ở chỗ chúng ta cố dùng mọi cách để che giấu khuyết điểm, mà ở chỗ chúng ta làm sao để biến khuyết điểm thành ưu điểm. Cho dù tôi không xinh đẹp, nhưng ít ra những điều làm người khác nhớ đến tôi chính là những đặc điểm riêng thuộc về tôi, chứ không phải là hình ảnh con nhỏ môi đỏ, má hồng nào đó ngập ngụa trên Facebook. Vì thế, đặc biệt hay bình thường là do suy nghĩ của mỗi người mà thôi.

Trong xã hội ngày nay, được trở nên đặc biệt trong mắt của một số lượng  người dường như không còn dừng lại là những mơ mộng bình thường, mà còn là nỗi ám ảnh không dứt của nhiều người, nhất là giới trẻ. Nhiều lúc tôi còn nghĩ rằng, hình như không được nhiều người biết đến thì họ sẽ sống không nổi không bằng. Vì vậy nên ngày ngày vẫn thấy nhan nhản những hình ảnh tự sướng chu môi, phồng má xuất hiện trên Facebook để câu like. Tệ hơn nữa là những cô gái trẻ với phong cách "mặc như không mặc" cực kì lố lăng và phải nói là "sỉ nhục người nhìn". Những "Bà Tưng" thế hệ kế thừa đã bắt đầu lộ diện. Mục đích chính chỉ là để gây sự chú ý của người khác, để chứng minh rằng "Tôi khác biệt". Nhưng khác biệt bằng cách đó thì thử hỏi có hay ho gì? Chúng ta cần phải hiểu rằng khoảng cách giữa "đặc biệt" và "cá biệt" là quá mong manh. Mà sỉ diện hảo và tham vọng được nổi tiếng chính là sự kết nối trung gian giữa hai khái niệm ấy.


Tôi tự hào nói rằng "Tôi đặc biệt", mặc dù tôi không được nhiều người Follow trên Facebook, cũng không phải là một cô nàng tài giỏi, xinh đẹp, đi đâu cũng trở thành tâm điểm của mọi người. Tôi đặc biệt vì tôi có đam mê, tôi sống với niềm đam mê của mình và tôi không dùng bất cứ giá trị ảo nào để lừa dối mình cả. Tôi thấy thực sự thoải mái và thỏa mãn với một cuộc sống bình thường. Tôi nhận ra bản thân mình có những khuyết điểm gì và cố gắng hoàn thiện mình mỗi ngày, không có bất kì một phép so sánh vô bổ  nào với người khác. Trước khi nghĩ đến một điều gì đó to tát và lớn lao, hãy tận hưởng cuộc sống bình thường của mình đi đã. Vì bạn hãy luôn nhớ rằng, chưa có người nổi tiếng nào chưa từng trải qua một cuộc sống bình thường. Chỉ là họ đã biết sống một cuộc sống bình thường "đặc biệt". Cho dù những điều chúng ta sẽ làm có bình thường đến đâu đi chăng nữa, chỉ cần luôn làm hết mình, đừng ngại ngần hay bỏ cuộc, thì điều đó cũng mang đến cho chúng ta cảm giác vui sướng. Khi đã muốn làm một việc gì đó, hãy làm ngay, đừng ngần ngại khi đó là việc mình chưa từng làm qua bao giờ, hay thậm chí khi bị người khác cho rằng đó là điều điên rồ. Rồi bạn sẽ thấy cơ hội luôn luôn ẩn giấu sau những điều tưởng chừng như không có gì đặc biệt.

Chúng ta hãy thoát khỏi nổi ám ảnh "Tôi đặc biệt" đi và hiểu nó theo đúng cái nghĩa mà nó truyền đạt. Đó thực sự không phải một liều thuốc độc giết chết đi tinh thần mà là một liều thuốc giúp tăng cường sự tự tin và lạc quan.
Được tạo bởi Blogger.

Nơi chia sẽ của phái đẹp

cangdamat.info